Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Giám sát chia sẻ ngay tài chính Việt Nam còn nhiều lỗ hổng.

Điều này có thể gây ra rủi ro từ nhiều khía cạnh, trong đó không loại trừ khả năng bản thân chính sách mà các định chế tài chính phải tuân theo chưa chắc đã tạo ảnh hưởng tích cực

Giám sát tài chính Việt Nam còn nhiều lỗ hổng

Tức thị các cơ quan quản lý đưa ra quy định gì thì yêu cầu các định chế thực hành đúng như vậy. Một trong những căn nguyên mà ông Tuấn đưa ra là Việt Nam luôn có độ trễ về thời gian, không theo kịp các nhà nước khác về “công nghệ” xử lý những lỗ hổng đe dọa sự ổn định tài chính.

Quan điểm trên được ông Hà Huy Tuấn, Phó chủ toạ Ủy ban Giám sát tài chính nhà nước, đưa ra trong Hội thảo Triển lãm Vietnam Finance 2013 với chủ đề: “Tăng cường giám sát tài chính quốc gia: Giải pháp chính sách và công nghệ” diễn ra vào sáng 27-8. Thực tế, từ sau cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu 2008, Chính phủ nhiều nước trên thế giới đã nhanh chóng xây dựng các cơ chế giám sát tài chính vĩ mô đồng thời với việc thành lập các tổ chức có quyền lực thực sự trong việc xử lý các lỗ hổng đe dọa sự ổn định tài chính.

Trước hàng loạt những lỗ hổng trên của hệ thống giám sát tài chính Việt Nam, ông Trần Kim Chung, Phó Viện trưởng Viện nghiên cứu quản lý kinh tế Trung ương đưa ra giải pháp nên xây dựng mô hình giám sát tài chính hợp nhất cho Việt Nam thay vì việc giám sát phân tán như ngày nay.

Theo ông Tuấn, việc thanh tra, giám sát thị trường tài chính của Việt Nam cốt yếu chỉ tụ hội vào công tác giám sát an toàn vi mô, trên cơ sở thiên về giám sát tuân thủ hơn là giám sát dựa trên rủi ro. Trong khi đó, ông Hoàng Hải, Phó cục trưởng Cục quản lý nợ và Tài chính đối ngoại, Bộ Tài chính cho rằng, công tác giám sát nợ công và nợ nước ngoài của Việt Nam còn mang tính thủ công.

Tuy nhiên, cho đến nay, FSAP vẫn đang nằm trên bàn chờ Chính phủ duyệt y. Đồng ý kiến với đại diện của Ủy ban Giám sát tài chính quốc gia, Thứ trưởng Bộ Tài chính Phạm Sỹ Danh cũng chính trực thừa nhận, giám sát tài chính ở Việt Nam đang biểu lộ nhiều điểm hạn chế. Trong khi đó, tại Việt Nam, sau năm 2008, Chính phủ đã đồng tình với World Bank và IMF khai triển đề án Đánh giá khu vực tài chính (FSAP), một trong những cơ sở xây dựng chính sách giám sát tài chính vĩ mô theo thông lệ quốc tế và hiệp với thực tế của Việt Nam.

Bên cạnh đó, công tác thống kê, hạch toán trong một số trường hợp chưa theo đúng các chuẩn quốc tế nên khó so sánh khi đánh giá chừng độ rủi ro.

Tuy nhiên, theo ông Tuấn, rất khó để có thể xây dựng được một hệ thống giám sát “vừa” cho Việt Nam. Đặc biệt là trong bối cảnh thị trường tài chính đang có nhiều biến động phức tạp như hiện nay. Việc ứng dụng công nghệ thông tin trong quản lý và giám sát nợ đang ở bước đầu, còn nhiều khuyết thiếu, không phát hiện ra hoặc phát hiện chậm các sai phạm, cũng như đánh giá rủi ro của người vay hay người được bảo lãnh.

Bên cạnh yếu điểm thiên về giám sát tinh thần tuân thủ, Thứ trưởng Phạm Sỹ Danh, cho rằng hệ thống các chỉ tiêu giám sát tài chính công vẫn chưa bao quát hết các loại rủi ro hệ trọng, hệ thống thông báo phục vụ cho công tác giám sát vẫn còn chưa đầy đủ, phân tán và chưa được cập nhật luôn.