Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Hòa cả làng!?

Với đích cao cả là để những đối tượng này được đồng đẳng trong việc chăm lo sức khỏe khi phải đi bệnh viện.


Đáng ra, những đồng tiền đó phải được phát huy hiệu quả, không hoang phí. Tuy nhiên, mới chỉ thẩm tra tại 40 tỉnh, TP, cơ quan chức năng đã phát hiện có tới 770 nghìn thẻ bảo hiểm y tế bị cấp trùng. Việc cấp trùng này gây hoang phí cho ngân sách quốc gia hàng trăm tỷ đồng. Nếu tính giá trị tuyệt đối, riêng chi phí in số thẻ trùng này đã hoang toàng nhiều tỷ đồng, chưa kể khoản kinh phí mua thẻ, dù có được thu hồi trả ngân sách nhưng cũng rất khó có thể thu được sờ soạng, bởi tiền đã chi ra khó mà thu về trọn. Đặc biệt, trong bối cảnh ngân sách đang phải kiệm ước từng đồng thì việc chi thừa này thật phản cảm.


Câu chuyện trên, miêu tả lỗ hổng lớn trong việc quản lý ngân sách và việc quản lý Nhà nước liên quan chính sách bảo hiểm y tế nói riêng và chính sách an sinh tầng lớp nói chung. Tuy nhiên, khi nói về bổn phận, Phó Tổng giám đốc BHXH Việt Nam Nguyễn Minh Thảo, cũng chỉ nói chung chung rằng vớ là do “việc phối hợp giữa các cơ quan chưa tốt và cũng chưa xác định được làm mai nên trách nhiệm đầu tiên là cơ quan quản lý quốc gia”.


Nói như vậy thì dư luận có thể hiểu rằng, nghĩa vụ “không thuộc về ai”, hòa cả làng. Đây là điều mà dư luận khó có thể ưng, bởi để xảy ra việc cấp trùng thẻ, BHXH Việt Nam rõ ràng không thể đổ lỗi do “kết hợp chưa tốt”. Đây là hệ quả của việc quản lý lỏng lẻo, yếu kém, phân cấp không rõ ràng, dẫn đến trùng lặp, sai sót. Cơ quan này đã không dự báo trước được nguy cơ cấp trùng hoàn toàn có thể xảy ra tại các địa phương khi có quá nhiều mai mối cấp thẻ và quản lý. Đó là chưa kể việc đối phó còn chậm. Bằng chứng là năm 2011, BHXH đã phát hiện ra “vấn đề” nhưng mãi tới cuối năm 2012, họ mới có văn bản rà, thu hồi.

Minh Thành