T. Hắc ín vô nhà tôi. “Hiện nay. Bán cơm phần ở góc ngã tư Pasteur - Võ Văn Tần (TP. Đừng làm gì vi phạm pháp luật. HCM) để có tiền trang trải hoài sinh hoạt gia đình và phụ anh Sang trả nợ. Họ đã nhắn tin hăm dọa đòi giết con tôi. Để làm việc tìm cách xoay trở mà trả dần nợ nần. Mà đâu biết nhà đó giờ chỉ còn tôi và các con sống thôi. Anh Sang rõ ràng là có lỗi trong chuyện này. Anh Sang đang thương thuyết với chủ nợ. Đ. Láng giềng biết cả tôi cũng phải chịu thôi. Anh Sang vẫn làm việc ở công ty không hề lánh né.
Làm họ yên tâm hơn. Chiều qua 27. Anh Sang đâu có ở. Mà chủ nợ giờ có đến chửi gia đình tôi. Cái khổ là chủ nợ cứ “bao vây” tôi và các con để truy ra anh Sang. 10. Thiếu nợ là phải trả nhưng khổ nỗi bất động sản bây chừ muốn bán cũng không dễ dàng. Mà nếu trường hợp đó xảy ra làm sao các chủ nợ thu hồi tiền? Tôi cũng khổ tâm lắm và rất thấu hiểu sự khó khăn của chủ nợ.
Anh Sang đã gặp họ và xin gia hạn số nợ. Nhưng do tình hình kinh tế khó khăn nên chuyện trả nợ bị trì hoãn.
Tôi cũng lo lắm vì họ dồn ép quá mà sức khỏe anh lại yếu có thể bị đột tử. Kim Thư phân bua chuyện gia đình cô nợ nần thì ai cũng biết và rất thông cảm với những chủ nợ.
Vợ chồng tôi hứa sẽ trả nợ”. Phải để cho anh Sang và tôi còn đường sống. Tôi cũng phải lao vào làm việc. Camera an ninh tại nhà đã ghi hình được thủ phạm nhưng tôi chỉ mong các chủ nợ kìm nén. Rồi quăng mắm tôm. Mở tiệm bán xôi. Chúng tôi phải cho mọi người biết rõ là không hề trốn nợ và sẽ ngồi lại với chủ nợ để tìm giải pháp.